Trầm hương rục
Trầm hương rục là trầm hương được sinh ra từ những cội rễ trầm ngày xưa, từ gốc gỗ đã mục nát, nhưng nhưng dầu trầm hương vẫn hiện hữu theo thời gian.
Vào những năm 70 - 80 của thế kỷ trước, giá trầm hương vẫn còn thấp, người mua nhỏ giọt và chủ yếu dùng để se hương. Tuy nhiên, do cuộc sống quá khốn khó, người ta lũ lượt kéo vào rừng. Đến cuối những năm 80, giá trầm bắt đầu nhỉnh hơn một chút, thay vì mua giác xông (loại trầm mua để làm nhang), người ta đã biết phân loại và mua dầu. Tuy nhiên, do thiếu kỹ thuật nên việc khai thác trầm của những người đi rừng thời kỳ đầu rất sơ sài và lãng phí. Một cây trầm khi đục thử nếu có dầu sẽ được các tay đi rừng đốn hạ, họ chỉ lấy phần thân và hoàn toàn bỏ qua phần gốc rễ.
Khi giá trầm hương tăng đến chóng mặt, những người đi trầm thời kỳ trước bắt đầu nghĩ đến chuyện tìm về những vùng đất cũ để khai thác lại những khu rừng trầm một thời họ đã bỏ qua. Tuy nhiên, trở về khu rừng xưa sau vài chục năm để tìm lại những cội trầm mình từng khai thác không phải là chuyện giản đơn. Cuối cùng, khi những người cố cựu không thể vác ba lô vào rừng thì họ đã vẽ lại những bản đồ về kho báu "vàng đen" và truyền cho thế hệ sau để họ tiếp tục vào rừng với giấc mơ đổi đời.
Rừng già sau vài năm đã thay đổi đi rất nhiều, nếu vài chục năm thì dấu tích chỉ còn là một lớp bụi mờ nhạt trong tâm trí. Cũng có nhiều người quay lại và tìm thấy những cội trầm ngày xưa, theo dấu thời gian, gốc gỗ đã mục nát, nhưng những mảng dầu, nếu có thì vẫn còn ở đó mà thời gian không thể xóa dấu. Dân đi trầm gọi thứ trầm hương này bằng cái tên bình dị là trầm hương rục.
Có một sự thật rằng, khi giá trầm hương bắt đầu leo thang, thì những người đi trầm thời kỳ đầu đều đã ngấp nghé cái tuổi ngũ tuần, hoặc lục tuần, có người còn chạm đến cái ngưỡng thất thập cổ lai hy, mà người xưa gọi là tuổi xưa nay hiếm. Ít ai còn đủ sức để vác ba lô trên vai, băng suối vượt đèo và lội bộ trong rừng từ ngày này qua ngày khác. Giấc mơ trầm hương vẫn còn chảy trong huyết mạch của họ nhưng sức khỏe không cho phép họ thực hiện những chuyến hành trình dài. Đó là lý do những bản đồ được vẽ lại để thế hệ sau tiếp nối quá trình khai thác "vàng đen".
Vậy trầm hương rục còn được coi là một thứ "vàng đen" của người đi rừng già săn trầm hương chuyên nghiệp
Vào những năm 70 - 80 của thế kỷ trước, giá trầm hương vẫn còn thấp, người mua nhỏ giọt và chủ yếu dùng để se hương. Tuy nhiên, do cuộc sống quá khốn khó, người ta lũ lượt kéo vào rừng. Đến cuối những năm 80, giá trầm bắt đầu nhỉnh hơn một chút, thay vì mua giác xông (loại trầm mua để làm nhang), người ta đã biết phân loại và mua dầu. Tuy nhiên, do thiếu kỹ thuật nên việc khai thác trầm của những người đi rừng thời kỳ đầu rất sơ sài và lãng phí. Một cây trầm khi đục thử nếu có dầu sẽ được các tay đi rừng đốn hạ, họ chỉ lấy phần thân và hoàn toàn bỏ qua phần gốc rễ.
Khi giá trầm hương tăng đến chóng mặt, những người đi trầm thời kỳ trước bắt đầu nghĩ đến chuyện tìm về những vùng đất cũ để khai thác lại những khu rừng trầm một thời họ đã bỏ qua. Tuy nhiên, trở về khu rừng xưa sau vài chục năm để tìm lại những cội trầm mình từng khai thác không phải là chuyện giản đơn. Cuối cùng, khi những người cố cựu không thể vác ba lô vào rừng thì họ đã vẽ lại những bản đồ về kho báu "vàng đen" và truyền cho thế hệ sau để họ tiếp tục vào rừng với giấc mơ đổi đời.
Rừng già sau vài năm đã thay đổi đi rất nhiều, nếu vài chục năm thì dấu tích chỉ còn là một lớp bụi mờ nhạt trong tâm trí. Cũng có nhiều người quay lại và tìm thấy những cội trầm ngày xưa, theo dấu thời gian, gốc gỗ đã mục nát, nhưng những mảng dầu, nếu có thì vẫn còn ở đó mà thời gian không thể xóa dấu. Dân đi trầm gọi thứ trầm hương này bằng cái tên bình dị là trầm hương rục.
Có một sự thật rằng, khi giá trầm hương bắt đầu leo thang, thì những người đi trầm thời kỳ đầu đều đã ngấp nghé cái tuổi ngũ tuần, hoặc lục tuần, có người còn chạm đến cái ngưỡng thất thập cổ lai hy, mà người xưa gọi là tuổi xưa nay hiếm. Ít ai còn đủ sức để vác ba lô trên vai, băng suối vượt đèo và lội bộ trong rừng từ ngày này qua ngày khác. Giấc mơ trầm hương vẫn còn chảy trong huyết mạch của họ nhưng sức khỏe không cho phép họ thực hiện những chuyến hành trình dài. Đó là lý do những bản đồ được vẽ lại để thế hệ sau tiếp nối quá trình khai thác "vàng đen".
Vậy trầm hương rục còn được coi là một thứ "vàng đen" của người đi rừng già săn trầm hương chuyên nghiệp
Post a Comment